Thứ Năm, 2 tháng 2, 2017

15 năm và những ký ức không quên


Thấm thoắt đã 15 năm, một khoảng thời gian đủ dài để gợi lên trong mỗi chúng ta những ký ức đẹp của một thời tuổi trẻ. Cuộc sống nơi đô thị đôi khi làm cho con người ta trở nên lạnh lùng hơn, nhưng sức mạnh của giai điệu thời gian rốt cuộc đã dẫn lòng ta đi theo một nẻo khác, ngoảnh lại để gửi gắm những suy tư về miền ký ức. Dấu tích thời gian đã khỏa lấp những khô khan hiện tại bằng luồng hơi thở lãng mạn, đưa ta về với khung trời mộng mơ, nơi đó có những khuôn mặt thân thương một thời.
      Trở về với ký ức 15 năm trước, tôi chập chững là một tân sinh viên Khoa Toán - Trường Đại học Sư phạm Huế. Tôi cũng như đa số các bạn trong lớp đều đến từ những vùng thôn quê xa xôi nên bước đầu cũng gặp không ít khó khăn khi tiếp xúc với cuộc sống phồn hoa đô thị. Tuy nhiên, sau một thời gian tôi và đám bạn “nai tơ” ấy cũng đã hòa nhập được với cuộc sống nhộn nhịp ở thành phố Huế thơ mộng này. Những bỡ ngỡ ban đầu nhanh chóng qua đi và được thay bằng những ánh mắt thân quen từ những người bạn mới.
      Lớp Toán B của chúng tôi có hơn sáu mươi người, mỗi người mỗi vẻ tạo nên một tập thể đầy sức sống. Những cái tên như Kỳ, Bình, Hà, Liêm, Đào, Vinh, Đồng, Linh, Long... cũng đã bắt đầu trở nên quen thuộc mỗi ngày. Trang giấy này sẽ không bao giờ đủ để tôi trải lòng về những ký ức một thời với các bạn mà tôi đã mang theo những năm tháng qua. Ở khoảng trời riêng ấy, chúng tôi đã cùng nhau đi qua biết bao nhiêu kỷ niệm buồn vui của thời sinh viên, đã chia sẻ cho nhau những cung bậc cảm xúc của tuổi đôi mươi lãng mạn và thơ ngây.
     Lớp chúng tôi được cho là chăm học với đội ngũ “mọt sách” khá nhiều. Có lẽ vì vậy mà lớp gồm rất nhiều gã còm cõi, thiếu chất dinh dưỡng! Bù lại, lớp tôi hầu như tất cả đều ham thích vui chơi tập thể nên sức sống không thiếu. Các hoạt động chung của lớp đều được tổ chức khá bài bản. Có được điều này chính là nhờ sự sắp xếp tổ chức rất hợp lý của ban cán sự lớp, trong đó nổi bật nhất là Mạnh Hà – lớp trưởng. Hà đẹp trai, nhanh nhẹn và có tố chất thủ lĩnh. Tôi từng nghĩ sau này Hà có lẽ sẽ thích hợp hơn với những công việc quản lý và giao tiếp xã hội. Và quả thực, bây giờ Hà đã rời xa nghề dạy học thật. Sau khi học cao học toán, Hà tiếp tục theo đuổi ngành kinh tế tại Nhật Bản và trở về nước làm quản lý doanh nghiệp, phù hợp với tố chất của bạn ấy.
      Trong bốn năm đại học, chúng tôi may mắn được học quân sự tập trung hai lần. Mỗi đợt như vậy, chúng tôi lại có cơ hội học tập và sinh hoạt cùng với các bạn sinh viên các khoa Hóa, Lý, Tin, Sinh, Văn. Khoảng thời gian đó cũng ghi dấu nhiều kỷ niệm vui ngây ngô giữa chúng tôi. Có nhiều chuyện thỉnh thoảng gặp nhau kể lại đứa nào cũng cười ngắt nghẽo. Ngọc Long thì ngày nào cũng ngâm nga, “khủng bố” anh em bằng câu hát "Cuộc tình thứ nhất anh đành trót trao về em, tình yêu đầu tiên ...". Hồi đó có lẽ là nó đang yêu thật. Trọng Hoàng lúc nào cũng da diết và bồi hồi với "Gõ cửa trái tim". Bạn Đồng thỉnh thoảng “bồi dưỡng” anh em bằng bài "Tiếng Sông Hương" của nhạc sĩ Phạm Đình Chương sau mỗi tiết học mệt mỏi. Bạn Bình có sở thích chơi trò "Trốn tìm" hay “Tìm trăng” khi đêm xuống làm anh em chúng tôi cũng nhiều phen tốn công. Bạn Cương thường làm đạo diễn tiết mục “Kể chuyện đêm khuya” và sau đó là cả tiểu đội A33, A32 trổ tài lăn lê bò trườn bám sát các cặp đối tượng "khả nghi"! Riêng tôi, khoảnh khắc cầm đàn biểu diễn ca khúc “Yesterday” của The Beatles trước đông đảo các bạn cùng khóa vẫn như mới còn ở đâu đây. Sau buổi biểu biễn, tôi nhận được một lá thư đặc biệt, nó đã mang đến khá nhiều rắc rối thú vị. Rất may là sau đó không có sự hiểu nhầm đáng tiếc nào. Ca khúc “Yesterday” và “Giấc mơ hoang” đã gắn liền với một kỷ niệm đẹp của tôi trong dịp học quân sự ấy.
      Với tôi, 15 năm ấy chất chứa biết bao kỷ niệm vui buồn để nhớ về. Những trái tim mơ mộng thời đó bây giờ đang ở những nơi khác nhau, có bạn đã thành công và cũng còn những bạn đang bận rộn với những toan tính thường nhật. Thời gian trôi đi thật nhanh, nhưng chắc chắn những ký ức đẹp đó sẽ còn đọng lại mãi nơi mỗi chúng ta – những thành viên thân thương của lớp Toán B khóa 2002 – 2006.
NGUYỄN HỒNG PHONG, cựu sinh viên Khóa 2002 – 2006.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét